Khi sắp ra trường mọi người vẫn nói với nhau về vấn đề thất nghiệp, mình nghe nhưng thấy trong lòng không lo vì nghĩ không làm chỗ này thì làm chỗ khác, thấy công việc tuyển đầy ra chỉ sợ bản thân không đủ năng lực.
Giờ mới thấy suy nghĩ của mình hoàn toàn là đúng nhưng vấn đề ở chỗ năng lực của bản thân là làm ở chỗ nào, đây mới là thực tế phũ phàng sau khi ra trường mà chúng ta phải đối mặt.
Rất nhiều công việc cho bạn lựa chọn nhưng để có một công việc tốt, một chỗ làm ổn định, một cuộc sống tàm tạm sau khi vừa mới ra trường không phải là chuyện đơn giản. Mà đó lại là tất cả những gì mà một sinh viên mới ra trường mơ ước nhưng thực tế không phải ai cũng nghĩ được làm sao để có được cái ổn định và tàm tạm đó khi còn ngôi trên ghế giảng đường.
Có thể bạn cũng nghĩ và đi học cái này cái kia để tăng cơ hội nghề nghiệp nhưng nói thật giấy tờ bằng cấp chỉ là cái vé đưa bạn đến được gặp nhà tuyển dụng, còn đi được xa hơn và có một công việc tốt thì còn phụ thuộc vào xem thực chất giá trị cái bằng cấp mà mình có trong tay là thật bao nhiêu.
Ngày trước khi còn đi học mình nghĩ đi làm thêm để có kinh phí trang trải cuộc sống và kinh nghiệm, nhưng thực tế ra đó chỉ là những công việc chân tay, phục vụ, dịch vụ không liên quan đến nghề nghiệp thực của mình thì nó cũng không đem lại điều gì ngoài những giao tiếp đơn thuần, chưa nói đến là tiêu tốn thời gian. Vào một môi trường làm việc có các phòng các ban vệ nó phức tạp hơn nhiều, việc thể hiện bản thân và làm việc cũng chẳng thể giống được gì cái công việc làm part-time.
Mình học ngành xã hội ra sau đó có học thêm bằng ngoại ngữ, là cũng nghĩ đến cơ hội nghề nghiệp, chứ lúc đi học không thấy có thầy có nào nói cho mình biết được những công ty chủ chốt, danh tiếng trong cái ngành mà mình đang học, làm sao để mình có khả năng để được vào đó làm, và lúc là sinh viên mình rất ngu cũng không biết đặt những câu hỏi này ra để mà trả lời, nhưng khi gặp các bạn học các trường kĩ thuật, công nghệ như công nghiệp, bách khoa...các bạn ý thức rất rõ về điều này, phần nhiều làm cho các khu công nghiệp, ai giỏi có ngoại ngữ làm công ty nhật, hàn, ai không có ngoại ngữ làm công ty trong nước.
Việc nghĩ xem mình muốn gì, làm sao để có được điều mình muốn thật sự rất quan trọng, ai càng nghĩ nhiều về điều này thì sẽ sớm có được công việc tốt và ổn định được cuộc sống. Lúc mới ra trường đi làm mới thấy cái ổn định thật sự rất có ý nghĩa đến mức nào. Ổn định là hàng tháng được nhận lương đều, không có kiểu nợ lương, tạm thời yên tâm vào công việc, trau dồi chuyên môn kinh nghiệm trong vị trí từ 2-3 năm, nếu có cơ hội thăng tiến thì tốt quá đỡ phải lo chuyển việc, chứ nếu không làm khoảng 3 năm là tính đến môi trường mới, cơ hội mới rồi.
Chứ cái kiểu đang làm mà thấy còn chưa được, còn muốn đi trong nay mai thì đó thật sự là bước lo.
Thực ra trong xã hội bây giờ phân chia trình độ với bậc lương rất rõ ràng.
Loại 2-3,5 triệu:
3,5-5 triệu
6-7 triệu
8-12 triệu
Từ tầm 12 triệu trở nên thì không tính vì theo mình đối tượng này có nhiều nguồn thu và lương có thể dao động không cố định trong tháng, có thể tính bằng mấy chục triệu...
Khi đi học không thầy cô nào dậy cho cách để chào bán sức lao động, lúc mới ra trường thì mộng ảo mức lương nhưng đến khi xin việc mới biết thì ra mức lương nó sẽ cho thấy nhiều điều trong đó có cả năng lực và sự hiểu biết của bản thân.
Khi mới ra trường đi xin việc người ta hỏi muốn mức lương bao nhiêu còn chưa biết chào bán giá lao động của bản thân thế nào cho đúng cho đến khi kiếm được công việc đầu tiên va chạm với sự cạnh tranh trong tổ chức và công việc mới hiểu.
Viết đôi điều để chia sẻ, quan điểm cá nhân, khi nào rảnh sẽ viết tiếp...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét